NGƯỜI LƯƠNG
Đạo Truyền Thống Người Việt: Thờ Ông Bà – Tổ Tiên, Trời Đất. Có ảnh hưởng Đạo Khổng và tôn giáo Trung Quốc thờ Quan Công, Thần Tài, Ông Địa
Có 2 Phần cần giải bày cho người Lương (Đạo thờ ông bà)
1.Niềm tin nơi Đức Chúa Trời.
* Luận chứng trong: ĐỐI TƯỢNG NIỀM TIN. Đức Khổng vẫn dạy Thiên đạo và Nhân đạo.
* Giải thích 10 điều răn: Ông bà dạy "trăm sự nhờ Trời". Như vậy cần phải biết ơn Đức Chúa Trời.
2. Hiếu kính cha mẹ
Tư tưởng theo đạo Tin Lành là bỏ ông bà là không đúng.
Điều răn thứ 5 (thứ nhất đối với con người) là: "HÃY HIẾU KÍNH CHA MẸ NGƯƠI, hầu cho ngươi được sống lâu trên đất mà Đức Chúa Trời ban cho" (Xuất 20:21).
Chúa dạy hiếu kính cha mẹ như thế nào ?
1. Phải vâng lời cha mẹ (Châm ngôn 1:8, Ê-phê-sô 6:1,2).
2. Phải tôn kính cha mẹ (Châm ngôn 23:22).
3. Phải phụng dưỡng cha mẹ (I.Ti-mô-thê 5:3,4,8).
- Phần thưởng cho kẻ hiếu kính cha mẹ. Sống lâu trên đất mà Đức Chúa Trời ban cho (Xuất 20).
- Hình phạt cho người con bất hiếu:
"Kẻ nào đánh cha mẹ mình sẽ bị xử tử"
"Kẻ nào mắng cha mẹ mình sẽ bị xử tử" (Xuất 21:1).
Đức Chúa Trời trừng trị người con bất hiếu. Cho nên tội đối với cha mẹ thì bị báo ngay. "Thiên báo nhãn tiền", "Kính lão đắc thọ".
Nói chung, chữ hiếu mà người con cần báo đáp là lúc cha mẹ CÒN SỐNG. Mọi sự báo hiếu sau khi chết đều là hiếu giả. "Che miệng thế gian".
Lịch của những đất nước Tin Lành có "Ngày mẫu thân" Chúa nhật thứ 2 tháng 5 hằng năm. "Ngày phụ thân" Chúa nhật thứ 3 của tháng 6 - Hôm nay, trở thành ngày quốc tế áp dụng cho toàn thế giới. Trong ngững ngày lễ đó, Hội Thánh có sứ điệp giảng về người mẹ hoặc bổn phận con cái đối với cha mẹ. Cũng là cơ hội để con cái tỏ lòng biết ơn. Bằng việc tặng quà, đãi tiệc tỏ lòng biết ơn công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ. Ngoài ra, còn có ngày SINH NHẬT để con cái có cơ hội bày tỏ lòng biết ơn, chúc mừng tuổi đối với cha mẹ.
Tại sao người tin lành không thờ cúng ông bà?
1- Không lập bàn thờ thờ người chết. Vì điều rằn thứ 2 Đức Chúa Trời cấm thờ hình tượng. Hình cha mẹ là một kỷ vật để nhớ, được treo trên tường hoặc bảo tồn trong album để nhớ. Hình ảnh được vẽ trên giấy, tất nhiên là không nói chuyện được với hình ảnh. Cho nên, không thực hành những điều không đúng với chân lý.
2- Không cúng giỗ: Để giải đáp câu hỏi này chứng nhân phải dùng luật đạo đức, chữ hiếu của lương tâm. Ông bà, cha mẹ than phiền về tình trạng bất hiếu của con đối với cha mẹ, một hành động bị lên án là bất hiếu từ ngày xưa đến nay rằng: "Sống không cho ăn, chết làm văn tế ruồi". Người Tin Lành vâng lời ông bà cha mẹ: lúc sống phải phụng dưỡng, đối xử tôn kính, trân trọng. Khi ông bà chết chỉ là làm văn tế ruồi, cho nên người Tin Lành không cúng sau khi chết.
- Khi cha mẹ qua đời, con cái phải chôn cất tử tế. Chỉ sống làm sao để lại tiếng thơm cho cha mẹ. "Vật chết để da, người ta chết để tiếng". Sau khi cha mẹ mất, anh em phải biết yêu thương nhau.
Tại sao không cúng cho cha mẹ hay người chết:
Con người được cấu tạo bởi 2 phần: Thể xác và Linh Hồn.
1. THỂ XÁC: Về thể xác bằng bụi đất sau khi qua đời cát bụi sẽ trở về với cát bụi: Nhu cầu ăn uống, mặc, nhà ở, tiền là chỉ đáp ứng khi người còn sống, có thể xác. Vì thức ăn là cung cấp chất đạm, vitamin, chất protic, canxi… là để giúp cho tế bào, xương cốt, máu huyết tăng trưởng. Khi cơ thể bị bệnh thì không ăn được. Chết tức là thể xác sẽ bị tiêu hủy ra đất. Cho nên, việc đáp ứng cho nhu cầu thể xác không cần nữa. Chính vì vậy, việc cúng giỗ, đốt vàng mã chỉ là làm văn tế ruồi! như ông bà tổ tiên đã nói.
+ Nếu làm linh đình sau khi cha mẹ chết không ích gì. (Khi cha sống tiếc từng đồng, không quan tâm. Lúc người qua đời, làm thịt gà, heo. Rồi mỗi năm mở tiệc, nhậu nhẹt linh đình là bất hiếu).
Thói thường người ta tổ chức giỗ gọi là trả nợ miệng thế gian, thì chẳng tình gì, ngày đó phải đến chia buồn chứ đâu phải đến ăn uống. Ngày giỗ là ngày kỵ cơm tức là không ăn vì đau buồn nhớ cha nhớ mẹ, nhớ người thân chứ đâu phải đến để ăn uống vui chơi.
+ Đốt vàng bạc, áo quần giấy là bất hiếu? Tại sao sống không lo may tặng cha mẹ để ông bà mặc. Chờ chết ra chợ mua thật nhiều áo giấy đốt để nói rằng gởi cho cha mẹ mặc. Chúng ta thường thấy những em bé cắt áo giấy mặt cho búp bê, chúng ta xem cha mẹ như búp bê sao?
Đốt nhà giấy làm sao ở được, gởi xe giấy không có máy làm sao chạy? Đốt đô la âm phủ (Đô la giả). Chúng ta lấy 10.000 vnđ ra chợ mua 1 tỷ đô la giả (ngân hàng âm phủ). Nếu là đô la thật thì sướng cả đời, nhưng chỉ là tiền giả. Nếu trên đời này sử dụng tiền giả chắc chắn phải bị ở tù, tại sao ta lấy tiền thật mua tiền giả, nhà giấy, xe giấy gởi cho bậc tiền nhân sử dụng gọi là có hiếu sao? Đó là sự lừa dối. Hành động như vậy là bất hiếu.
Có một số người con than phiền: năm nay cúng giỗ cha tốn mấy chỉ vàng, mượn danh cha mẹ để mọi người ăn uống chứ cha mẹ chết rồi đâu có ăn được. Có một chuyện thật xảy ra: khi 2 vợ chồng tổ chức giỗ cha của chồng. Họ không có tiền phải đi vay, sau 1 năm không trả nổi, chủ nợ đòi. Người chồng đánh vợ sao không trả tiền cho người ta. Người vợ chạy ra đường đứng chửi: “Giỗ cha ông chứ giỗ gì tôi mà bắt tôi trả!?” Có một số người tranh chấp vì góp tiền ít, anh em cãi nhau. Làm sỉ nhục cha mẹ đã quá cố: Đó là bất hiếu.
+ Không cúng ông bà bắt, quở, hại mạt nhà ... Nếu cúng thì ông bà cha mẹ sẽ về phù hộ, làm ăn khấm khá. Như vậy là gieo tiếng ác cho cha mẹ sao? Cha mẹ thương con chứ đời nào ghét. Sống không phụng dưỡng vẫn thương con, dù rằng có những người con đối xử với cha mẹ một cách tệ bạc. Vả lại, cha mẹ đã cố công nuôi con lớn lên, trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con giàu, nhưng sức người có hạn. Khi qua đời rồi đâu còn giúp được con. Người con có ý tưởng như vậy là chỉ biết nghĩ đến quyền lợi của mình, thật ích kỷ. Mọi người đều biết: “phú quí tại Thiên” chỉ có Trời phù hộ.
2. LINH HỒN NGƯỜI CHẾT:
Người thế gian tin rằng: sau khi chết linh hồn con người thành ma, nên mọi người thường gọi là đám ma, nếu không cúng thì trở thành ma đói, ma cô. Có người phải nhờ đến thầy bùa, thầy phù thủy cúng ém bùa để hốt hồn ma vì sợ hồn ma còn ở trong nhà sẽ quậy phá. Tin như vậy là xúc phạm đến nhân phẩm và bất hiếu đối với các bậc tiền nhân. Lẽ nào khi cha còn sống thì gọi: “thưa cha”, nhưng khi người vừa qua đời thì thành “con ma”. Mọi người gọi là đi đám ma (đám con ma).?! Chứ không phải là đám tang cha. Chúng ta thường nói “đồ ma” là loại người “đầu trộm đuôi cướp”. Loại người không ra gì. Tại sao chúng ta dám xúc phạm bậc sinh thành của mình như vậy?!!!
Lời Chúa dạy linh hồn con người rất quý trọng, thiêng liêng. Khi Đức Chúa Trời lấy bụi đất nắn nên hình người và hà sinh khí vào mũi khiến người trở nên loài sanh linh. Cho nên linh hồn mọi người thuộc về Đức Chúa Trời, sau khi chết linh hồn con người trở về với Đức Chúa Trời là Đấng đã ban nó ra. (Truyền đạo 12:6,7). Đức Chúa Trời phán rằng: “Nầy, mọi linh hồn đều thuộc về ta, linh hồn cha cũng như linh hồn con, đều thuộc về ta..”(Ê xê-chi-ên 18:4) Niềm tin của lương tâm: “Sống nhờ Trời, chết chầu Trời” “Trời gọi ai nấy dạ” ; “Sống gởi, thác về” “Lá rụng về cội”. Như vậy rõ ràng linh hồn của con người sau khi chết phải trở về với Đức Chúa Trời là cội nguồn. Linh hồn của con người sau khi chết vẫn tồn tại vĩnh hằng. Thân thể bằng bụi đất sẽ trở về với cát bụi.
Nguồn gốc của ma quỉ mà kinh thánh cho biết đó là Thiên sứ trưởng Luxiphe phạm tội kiêu ngạo, kéo theo những thiên sứ sa ngã, trở thành một thế lực tà linh vô hình, chống nghịch lại với Đức Chúa Trời. (Êsai 14:122-15; II Phiero 2:4).
+ Nếu thờ cha mẹ chỉ còn lại hình tượng là phạm điều răn I và II của Đức Chúa Trời. Hình chỉ là vật kỷ niệm, được treo lên tường hoặc giữ trong album để con cháu biết mặt ông bà cha mẹ. Hình đó không thể cầu nguyện hoặc hưởng được mùi nhang, ăn được những thức ăn cúng và không nhìn thấy gì. Cho nên, Người Tin Lành phải hiểu lẽ thật và phải bỏ mê tín, dị đoan, những điều giả dối.
+ Chỉ thờ cha mẹ mà không thờ Đức Chúa Trời là bỏ ông bà. Vì mỗi đời người ta bỏ bớt. Con chỉ thờ cha, hoặc 3 đời còn đời thứ 4 ai thờ phụng? Có người thờ đến 10 đời còn đời 11 ở đâu? Vậy, thờ Đức Chúa Trời là thờ tận gốc, Đấng sinh ra loài người (Thiên sinh nhân), Đấng sinh ra mọi vật trong trái đất cho con người sống và hưởng thụ.
Ví dụ: Khi trồng cây, người ta tưới nước ở gốc thì có ảnh hưởng đến toàn cây đó. Không thể tưới nhánh hay lá.
Ca dao Việt Nam có câu: “Uống nước nhớ nguồn”; “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” (Cha mẹ nhờ Trời nuôi con, con cũng nhờ Trời mà lớn, nếu mạng của con Trời định 5 tuổi, 10 tuổi quy Thiên thì cha mẹ có vàng bạc cũng không giữ được mạng con). Cho nên, là người phải tưởng nhớ ĐẤNG TẠO HÓA là Đức Chúa Trời (Thiên Đạo) và phải làm trọn đạo làm người với người (Nhân Đạo).
Vậy nên, trên hết con người phải biết ơn, tôn thờ Đức Chúa Trời, Đấng Tối Cao đó. Trong đạo của Ngài, Chúa tha tội và giúp chúng ta hiểu và làm trọn đạo chữ hiếu đối với cha mẹ, đi trong con đường sáng, văn minh, không mê tín dị đoan.
Những thờ phượng khác Đạo Thờ Ông Bà
Bên cạnh thờ ông bà, bị ảnh hưởng 1000 năm Bắc thuộc (Tàu), ảnh hưởng bái vật giáo của ấn độ giáo theo phái Bà-la-môn, đó là nền tảng cho đạo Phật sau nầy, cho nên bà con ta thờ nhiều vị thần linh khác, để mưu cầu phúc lợi.
A - Ông QUAN THÁNH (Quan Công) (tin độ mạng): Theo lịch sử Trung Hoa ông làm quan, tướng đời Tam Quốc là trung thần, tướng giỏi. Ông sống một thời làm quan tướng rồi chết.
* Mạng ông vẫn chưa giữ được thì làm sao độ mạng cho người khác. (Sống chết do Thiên).
* Ông là tướng. Ở Việt Nam ta bao nhiêu tướng giỏi, đánh đuổi ngoại xâm, những anh hùng dựng và giữ nước. Ta biết ơn và học gương tốt.
B- THỔ ĐỊA, THẦN TÀI: Người buôn bán thường thờ, tin rằng thổ địa dẫn đường đi buôn, dẫn người đến mua, tiền vô như nước.
* Theo lịch sử chỉ là quan điền địa và quan tài chánh thời vua Ngọc Hoàng ( danh hiệu vua nước Tàu), làm quan một thời rồi chết, người khác lên thay.
* Chỉ là hình tượng vô tri (Thi 115:4,5). Kinh Thánh chép: "Kẻ nào làm hình tượng và nhờ cậy nó đều giống như nó". (Thậm chí có lúc không linh họ đập bể, mua ông khác, đôi khi còn đi trộm của người khác về thờ vì thấy nhà người khác làm ăn được). Người chết, hình tượng không ban cho giàu nghèo được. Đức Chúa Trời ban cho sự giàu có (Gióp 42:12, Math 6:33, Phil 4:19...). (Những đất nước thờ phượng và tin cậy Đức Chúa Trời được in vô tiền đô: Chúng tôi tin cậy Đức Chúa Trời. Họ rất giàu, họ đâu thờ thổ địa, thần tài). PHÚ QUÍ TẠI THIÊN. Hãy trở về thờ phượng Đức Chúa Trời là Đấng ban mọi sự cho ta.
C - ÔNG TÁO: chỉ là cái bếp nấu cơm. Do tích của Tàu. Hai ông một bà. Theo như người ta truyền: có 2 vợ chồng sống với nhau, xung khắc chia tay nhau. Bà vợ sống với ông chồng thứ 2. Một ngày kia, khi chồng đi săn, vở ở nhà chuẩn bị đốt lửa nướng thịt. Ông chống thứ 1 đến nói xin kết tình phu thê trở lại, nói như thế nào người vợ nhảy vô lửa tự vận, chồng thứ 1 cũng nhảy vô chết chung. Khi ông chồng thứ 2 trở về thấy vợ chết trong lửa, người không thiết sống nhảy vô lửa tự vận. Sau đó, 3 người hóa thành 3 cục đá được gọi là 3 ông táo. Người ta tin 23 tháng chạp ông táo về trời tâu tất cả việc xấu việc tốt cho Ngọc Hoàng. Cho nên trong những ngày ấy, người ta rất sợ, cúng ông táo nhiều để lên tâu đều tốt lành. Đây là chuyện giả tưởng bởi xã hội bái vật giáo, luân hồi, nhưng không có thật.
* Sự khôn ngoan của người là nấu cơm là phải có 3 cục đá làm kiềng bắt nồi lên để chụm lửa, có gì phải thờ.
* Nồi cơm điện đâu có 3 ông táo.
D - ÔNG CHUỒNG: cái chuồng nuôi súc vật. Mỗi đêm đều cắm nhang cho ông bà chuồng. Sau khi bán heo hoặc bò phải cúng cho chuồng heo. Thật là vô lý: lúc nào cũng cầu Trời cho heo mau lớn. Lúc heo bịnh, chết cũng than Trời ơi. Thế mà không biết ơn Đức Chúa Trời, lại đặt ra ông bà chuồng để thờ lạy cúng bái, cuối cùng ta đi thờ lạy chuồng heo.
E - NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ: Tin đang cai trị trên thiên đình, điều khiển các thiên binh, thiên tướng như các ngôi sao, thần sấm sét gọi là thiên lôi, mưa, gió, bão v.v...
* Ngọc hoàng là danh hiệu vua Tàu mà người Tàu tin khi chết lên cai trị trên thiên đình. (Trong tiểu thuyết Tây Du Ký: Khi Tề thiên đại náo thiên cung, Ngọc hoàng thượng đế phải chui xuống gầm bàn trốn. Ngọc Hồng còn có vợ, có con. Quan niệm này ảnh hưởng luật luân hồi, người tu lên thành trời, được gọi là các vị trời). Đức Chúa Trời (Ông Trời) là Đấng vô hình, là Đấng Thần Linh, Đấng cầm quyền tể trị trên mọi cuộc đời con người trên đất và Đấng phán xét mọi hành vi đạo đức của con người, Đấng hiện diện khắp mọi nơi, Đấng toàn tri biết hết mọi việc. Chứ không cần những thần, tướng nào tâu lại.
* Người Tàu quan niệm trong chế độ quân chủ, mọi người, ngay cả đến tất cả vua trần gian phải ứng hầu trước mặt Đức Chúa Trời là Thượng Đế cao cả để chịu phán xét.
F – MẸ SINH-MẸ ĐỘ: (Phật mẫu địa) hình người đàn bà có 2 người chầu quạt bầu: Người ta tin bà là người sinh ra trái đất và muôn vật. Cho nên có những lời kêu gọi mọi người thờ Mẫu địa, nếu không bà sẽ không cho mưa nắng thuận thời v.v…
Nếu theo dõi lịch sử Trung Quốc, mẫu địa chính là Võ Tắc Thiên được Vua phong chức Phật Mẫu Địa. Nếu đã là người trên đời thì cần phải có trái đất, có ô xy để thở, có lúa gạo để ăn, có mưa thuận gió hòa mới có trái. Như vậy, nếu bà là người sinh ra trái đất và muôn vật thì sự sống của bà làm sao có cơ sở để sống, có một thể xác như hình vẽ?
F – BÀN THIÊN: Đây không phải là thờ Đức Chúa Trời Đấng tạo hóa ra vũ trụ và muôn vật trên đất, nhưng là bàn thờ thiên nhiên. Cho nên, người ta thường để bàn thiên ngoài sân. Người Trung Quốc thường dùng để cúng sao. Người ta thường để 3 ly nước lạnh để thờ thần mưa, … đây chính là kết quả của bái vật giáo.
Thờ mọi vật, cho nên bên cạnh bàn thiên, trong nhà còn có bàn thờ thổ địa, được gọi là thiên địa, người ta thường nói là trời cha, đất mẹ. Ở trong đạo Cao Đài có lời thề là nếu phản đạo thì “trời tru, đất diệt”. Trong đạo Lão Tử có triết lý âm dương hòa hiệp tạo thành vũ trụ. Nhưng âm dương là vật thọ tạo của Đấng tạo hóa là Đấng đã tạo ra âm dương, vũ trụ, thiên nhiên, đặt những định luật trong thiên nhiên để có sự tương tác với nhau. Có người dùng bàn thiên để thờ những âm hồn không nơi nương tựa, được gọi là cô hồn, các đảng.
G - Ngoài ra còn tin vào thổ thần giữ cửa, thần nhà, làm nhà cúng thổ thần, thờ thần sông, núi, biển v.v...
Ra biển thờ cá ông, lên rừng thờ con cọp v.v... gọi loài vật đó bằng danh xưng ÔNG hết, như ông tý, ông tượng… Đó là ảnh hưởng nền văn hóa bái vật giáo của Ấn Độ, Bà-la-môn mà Phật giáo đã thừa hưởng trở nên quốc giáo dưới đời vua Đường (TK7). Việt Nam đã ở dưới sự đô hộ 1000 năm của Trung Hoa, cho nên những đối tượng thờ phượng, tin tưởng đa số là do tích Tàu. Ngay cả ngày mùng 5 tháng 5 âm lịch là ngày giỗ của ông Lý Phúc Nguyên là đại sứ Trung Quốc. Cũng là thầy thuốc cho nên người ta tin vào đúng ngọ ngày mùng 5 tháng 5 thường lên rừng hái lá uống sẽ hết bịnh.
* Khi người nào làm nhà, mở hàng, cưới hỏi, tang chế v.v.. cần phải nhờ thầy bói xem giờ nào tốt. Mua xe về phải cúng xe, mỗi ngành nghề người dân gian thường đặt ông tổ rồi cúng, thờ. Mọi người luôn sợ hãi, và mong cho những vị thần linh đó sẽ phù hộ và giúp đỡ, cho nên mọi sinh hoạt đầy những mê tín, dị đoan mà các thầy bói vẻ ra. Tiền mất tật mang. Nhưng thật sự trong lương tâm ai cũng biết “Trời coi ai nấy nên”, “Mưu sự tại nhân thành sự tại Thiên” thế mà không biết cầu Đức Chúa Trời và những thành đạt cũng do Trời ban, họ không biết ơn Đức Chúa Trời. Kinh Thánh chép: "Họ dầu biết Đức Chúa Trời, nhưng không làm sáng danh Ngài là Đức Chúa Trời và không tạ ơn Ngài nữa, song cứ lầm lạc trong lý tưởng hư không, họ tự xưng mình là khôn ngoan mà trở nên điên dại. Họ đã đổi vinh hiển của Đức Chúa Trời không hề hư nát, thờ hình tượng loài người hay hư nát, hoặc của điểu thú, côn trùng. Cho nên Đức Chúa Trời đã phó họ sa vào sự ô uế theo lòng ham muốn mình, đến nỗi TỰ LÀM NHỤC THÂN THỂ mình nữa..." (Rôm 1:21-24).
* Hãy cậy Đức Thánh Linh, mềm mại chỉ rõ con đường sự sáng cho họ, bởi tấm lòng đau xót.
* Không lên án, nhưng thông cảm vì họ đã sống trong một quan niệm lâu đời.
* Cho họ biết chỉ có ăn năn tội, tin Chúa mới giải quyết vấn đề mê tín, dị đoan.
* Đấng ban cho chúng ta đời này và giải cứu linh hồn trong đời sau (Mác 10:29,30).
MS. Phạm Toàn Ái
CHƯƠNG 2:
TRUYỀN GIÁO CÁC TÔN GIÁO
I. Vô thần.
II. Lương giáo.
III.Công giáo La Mã.
IV.Phật giáo.
V.Cao Đài
VI.Chủ nghĩa hiện sinh
Chương 3. Nhận định tà giáo.
I.Chứng Nhân Giê Hô Va.
II. Cơ Đốc Phục Lâm.
Note: SÁCH MÔN ĐỒ HÓA - Phần II - CHỨNG ĐẠO